Trên mỗi chặng đường đã đi qua là những dấu ấn không thể nào quên trong tâm trí của mỗi chúng ta. Mới ngày nào thôi, những cô bé, cậu bé còn bỡ ngỡ, lạ lẫm khi bước vào ngôi trường mầm non, một môi trường hoàn toàn mới, khác xa nhiều với ngôi nhà mà các con đã quen thuộc. Những ngày đến trường đầu tiên, các con còn bịn rịn không chịu rời xa vòng tay của bố mẹ, các bạn khóc to đến lạc cả giọng. Có những bạn không chịu ăn, không chịu ngủ, có bạn thì luôn giữ khư khư một đồ vật mang từ nhà đến cả ngày mà không chịu rời xa, thậm chí có những bạn vào lớp rồi cũng không chịu cởi dép, thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt ra cửa trông chờ một bóng dáng người quen đi đến …Bây giờ, các con đã khôn lớn hơn rất nhiều, ra dáng là những anh chị trong nhà trường, các con không còn bẽn lẽn mỗi lần lên sân khấu nữa mà đã tự tin, mạnh dạn hơn rất nhiều. Các kĩ thuật nhảy múa, hát ca của các con đã khá thuần thục… Nhìn các con lớn khôn, khỏe mạnh khiến cô càng có động lực để tiếp tục ươm những mầm xanh yêu thương, tiếp tục nâng cánh những ước mơ để các con vững tin bay xa về phía chân trời mới.
Chắp cánh hôm nay, mai này các con sẽ dang rộng đôi cánh đến với những chân trời mới hai cô sẽ mãi tự hào vì đã là một phần nhỏ trong hành trang đó của các con. Cảm ơn các bậc phụ huynh đã tin tưởng gửi gắm các con mình cho chúng tôi suốt thời gian qua, tự hào vì hôm nay các con đã thực sự lớn khôn, đã có đủ hành trang để vững tin vào lớp 1.